Mẹo Hướng dẫn Trong bài thơ Cảnh khuya hình ảnh con người hiện lên ra làm sao 2022
An Gia Linh đang tìm kiếm từ khóa Trong bài thơ Cảnh khuya hình ảnh con người hiện lên ra làm sao được Update vào lúc : 2022-04-11 18:01:12 . Với phương châm chia sẻ Kinh Nghiệm Hướng dẫn trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi đọc Post vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comments ở cuối bài để Admin lý giải và hướng dẫn lại nha.Câu hỏi: Biện pháp tu từ trong bài Cảnh khuya
Nội dung chính- 1. Bài thơ Cảnh khuya2. Cảm nghĩ bài thơ Cảnh khuyaI. Dàn ý Hình ảnh thiên nhiên trong hai bài thơ Cảnh khuya và Rằm tháng giêng (Chuẩn)II. Bài văn mẫu Hình ảnh thiên nhiên trong hai bài thơ Cảnh khuya và Rằm tháng giêng (Chuẩn)
Trả lời:
Các giải pháp tu từ: So sánh, điệp ngữ, nhân hoá.
- Hình ảnh so sánh: Tiếng suối như tiếng hát có tác dụng khắc họa âm thanh tiếng suối trong đêm khuya, gợi không khí tĩnh lặng; cách so sánh tân tiến mà độc đáo khiến cảnh rừng khuya không lạnh lẽo mà trở nên có sức sống và ấm áp tình người.
- Điệp từ lồng với những hình ảnh: trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa gợi cảnh đẹp thơ mộng, huyền ảo. Không chỉ tái hiện một đêm trăng rất sáng mà còn diễn tả rất sinh động sự quấn quýt, hòa hợp giữa cây và hoa tạo nên một bức tranh có đường nét, hình khối, tầng bậc…
- Điệp ngữ chưa ngủ mở ra hai trạng thái cảm xúc trong tâm hồn Bác: rung động trước vẻ đẹp của thiên nhiên và thao thức vì lo nghĩ việc nước.
-Nnân hoá; “Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa”: cảnh vật thân mật, vận động
=> Bằng những giải pháp tu từ, bài thơ giúp người đọc cảm nhận được bức tranh thiên nhiên đẹp, giàu chất họa, chất nhạc và ấm áp tình người. Đồng thời ta còn rung động trước vẻ đẹp tâm hồn của Bác: sự hòa quyện giữa tình yêu thiên nhiên và lòng yêu nước, phong thái ung dung, sáng sủa của Người.
Các em cùng Toploigiai tham khảo thêm những kiến thức và kỹ năng hay về tác phẩm Cảnh khuya nhé!
1. Bài thơ Cảnh khuya
CẢNH KHUYA
Tiếng suối trong như tiếng hát xa,
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa.
Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ,
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.
a. Hoàn cảnh sáng tác Cảnh khuya
Bài thơ được viết năm 1947 – trong năm đầu của cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược, tại chiến khu Việt Bắc
b. Giá trị nội dung Cảnh khuya
Bài thơ miêu tả cảnh trăng sáng ở chiến khu Việt Bắc trong trong năm đầu của cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp, qua đó thể hiện tình yêu thiên nhiên, tâm hồn nhạy cảm, lòng yêu nước sâu nặng và phong thái ung dung, sáng sủa của Bác Hồ
c. Giá trị nghệ thuật và thẩm mỹ Cảnh khuya
- Thể thơ thất ngôn tứ tuyệt
- Hình ảnh thiên nhiên đẹp, thân mật, bình dị
- Ngôn ngữ giản dị, trong sáng
- Sử dụng những giải pháp tu từ: so sánh, điệp ngữ…
2. Cảm nghĩ bài thơ Cảnh khuya
Trong tất cả những bài thơ của Bác Hồ quá trình kháng chiến thì em thích nhất là bài “Cảnh khuya”. Mặc dù bài thơ chỉ vỏn vẹn 4 câu thơ, nhưng đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp ở núi rừng Việt Bắc, có rừng cây, có trăng sáng, có tiếng suối, và đặc biệt có một người đang ở đó thao thức không ngủ được vì lo ngại cho việc an nguy của nước nhà.
"Tiếng suối trong như tiếng hát xa
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa
Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà".
Ở hai câu thơ đầu, Bác đã dùng tâm hồn của một người thi sĩ để vẽ nên bức tranh thiên nhiên đẹp hoàn mỹ. Bức tranh núi rừng hiện ra rất sinh động chính bới nó có cả tiếng suối, có trăng, có bóng hoa.
"Tiếng suối trong như tiếng hát xa
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa"
“Tiếng suối” được ví von với “tiếng hát xa” gợi cho ta một cảm hứng thanh bình. Có lẽ không khí đó yên ắng lắm, mọi người, mọi vật đã chìm vào giấc ngủ, thì Bác mới hoàn toàn có thể lắng nghe được tiếng suối từ sau khe núi vọng về. Nhưng dưới ngòi bút và tâm hồn lãng mạn của quản trị Hồ Chí Minh, thì nó nghe như tiếng hát, lời hát ngọt ngào, quen thuộc thân mật như ở quê nhà. Bất chợt Bác nhìn lên khung trời và nhìn thấy được một cảnh tượng thật đẹp.
Trăng “lồng” cổ thụ, bóng “lồng” hoa
Hình ảnh “trăng” xuất hiện quá nhiều ở trong văn thơ, và ngay trong nhiều sáng tác của Hồ Chủ Tịch thì vẫn đã có bóng hình của trăng, tuy nhiên ở bài thơ này, trăng hiện lên đẹp biết bao. Ánh trăng sáng luồn qua tầng cây cổ thụ, rồi sau đó chiếu xuống mặt đất trông như những bông hoa. Tâm hồn của Bác thật quá đỗi nên thơ, một hình ảnh mà tất cả chúng ta nghĩ rằng nó vô cùng quen thuộc, nhưng dưới ngòi bút của thi sĩ, nó được thổi lên một tầm mới, là vẻ đẹp nghệ thuật và thẩm mỹ.
Vâng, mới chỉ hai câu thơ thôi, nhưng Bác Hồ kính yêu đã vẽ nên một bức tranh thơ mộng hữu tình giữa núi rừng hoang vu của Việt Bắc, điều này vừa đã cho tất cả chúng ta biết vẻ đẹp tâm hồn, tinh thần sáng sủa yêu đời của Bác, vừa thể hiện được sự tinh tế, những rung cảm tuyệt vời không phải ai cũng luôn có thể có. Điều đáng nói ở đây là Bác đã dùng những từ ngữ giàu hình ảnh cùng lối gieo vần, chữ như đang tự sự, rất giản đơn, ngắn gọn mà súc tích, ai trong tất cả chúng ta đọc lên cũng hoàn toàn có thể tưởng tượng ra ngay khung cảnh Tây Bắc lúc đó ra làm sao.
Tiếp nối những rung cảm về cảnh vật thiên nhiên, Bác nhìn lại sự tồn tại của tớ.
“Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà”
Không phải một lời biện minh, nhưng hai câu thơ này Bác như đang tự trả lời cho thắc mắc: “Vì sao người chưa ngủ”. Giữa đêm khuya thanh vắng, chỉ từ văng vẳng tiếng suối, có ánh trăng sáng soi, có bóng cây, có “hoa”, nhưng chỉ khi “người chưa ngủ” mới hoàn toàn có thể cảm nhận được vẻ đẹp đầy huyền bí ở nơi rừng núi như vậy này được. Bác bộc bạch: “Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà”
Đọc câu thơ lên ai nấy đều cảm phục trước một người con vĩ đại của dân tộc bản địa, một người tận tâm, hết mực yêu nước thương dân, trong khi mọi vật, mọi người đã nghỉ ngơi thì Bác vẫn đang phải lo ngại, nghĩ suy để đưa ra giải pháp nào tốt nhất cho quân ta giành thắng lợi, đất nước sớm được độc độc lập, tự do.
Con người chiến sỹ hòa quyện với tâm hồn thi sĩ tạo nên một tác phẩm “bất hủ” mà hầu như ai cũng thuộc lòng từng câu từng chữ.
Cảnh khuya không riêng gì có đẹp vì cảnh, mà nó còn đẹp vì tình, là tình yêu thương mà Bác Hồ dành riêng cho hàng triệu trái tim người dân Việt Nam, là tình yêu dân tộc bản địa, yêu quê hương hết thảy. Thiết nghĩ, không biết chỉ một đêm hay biết bao nhiêu đêm Bác thao thức “vì lo nỗi nước nhà”? Càng đọc bài thơ này, em lại càng yêu mến và khâm phục trước tinh thần, nghị lực của Bác Hồ kính yêu.
Đề bài: Hình ảnh thiên nhiên trong hai bài thơ Cảnh khuya và Rằm tháng giêng
Hình ảnh thiên nhiên trong hai bài thơ Cảnh khuya và Rằm tháng giêng
Bạn đang xem: Hình ảnh thiên nhiên trong hai bài thơ Cảnh khuya và Rằm tháng giêng
I. Dàn ý Hình ảnh thiên nhiên trong hai bài thơ Cảnh khuya và Rằm tháng giêng (Chuẩn)
1. Mở bài
· Hồ Chí Minh là một nhà thơ yêu thiên nhiên.
· Hai bài thơ mà tác giả ở chiến khu Việt Bắc: Cảnh khuya và Rằm tháng giêng đã thể hiện hình ảnh thiên nhiên thơ mộng.
2. Thân bài
a. Hình ảnh thiên nhiên trong bài Cảnh khuya:· Âm thanh: tiếng suối trong trẻo.· Hình ảnh: trăng, cây cổ thụ, hoa…· Vẻ đẹp: Cảnh như vẽ, hữu tình (điệp từ “lồng”)· Con người: Thao thức vì việc nước.
=> Vừa hòa giải và hợp lý với thiên nhiên, vừa nổi bật cao đẹp…(Còn tiếp)
>> Xem rõ ràng Dàn ý Hình ảnh thiên nhiên trong hai bài thơ Cảnh khuya và Rằm tháng giêng tại đây.
II. Bài văn mẫu Hình ảnh thiên nhiên trong hai bài thơ Cảnh khuya và Rằm tháng giêng (Chuẩn)
Bác Hồ là nhà cách mạng lớn, một con người dân có nhân cách vĩ đại, và Người còn là một một nhà thơ tài hoa, có lòng yêu thiên nhiên, yêu nét trẻ đẹp. Ở chiến khu Việt Bắc, trong trong năm kháng chiến chống Pháp, Người có nhiều bài thơ tứ tuyệt đặc sắc, trong đó có bài thơ Cảnh khuya và Rằm tháng giêng đã khắc họa lên bức tranh đêm trăng tuyệt đẹp ở chiến khu, đặc tả nét trẻ đẹp thiên nhiên tuyệt vời qua ngòi bút thơ đặc sắc.
Cả hai bài thơ trên đều được sáng tác trong thuở nào kỳ gian truân của đất nước, thế nhưng ý thơ thật đẹp. Đặc biệt là bài thơ Cảnh khuya, viết trong một đêm trăn trở vì việc nước:
Tiếng suối trong như tiếng hát xaTrăng lồng cổ thụ bóng lồng hoaCảnh khuya như vẽ, người chưa ngủ
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.
Cảnh thiên nhiên được cảm nhận bằng nhiều giác quan, mà đầu tiên là những âm thanh trong trẻo của tiếng suối khuya. Âm thanh tiếng suối vang lên trong đêm thật êm đềm như một “tiếng hát xa”. Thủ pháp so sánh giản dị mà thật đắt. Nhà thơ đã ví von một âm thanh của thiên nhiên với một âm thanh vút cao của tiếng hát hay trong đêm khuya. Thật là độc đáo và giàu cảm xúc. Rồi từ âm thanh đó, bức tranh thiên nhiên mở ra với hình ảnh “Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa”. Nào trăng vằng vặc soi xuống cổ thụ, rồi bóng cổ thụ lại âu yếm bao trùm lên những bông hoa nhỏ. Điệp từ “lồng” làm cho ta cảm nhận được sự hữu tình, quấn quýt của phong cảnh thiên nhiên. Đây đó đó là nét đặc sắc trong bài thơ, thiên nhiên không vô tri vô giác mà tràn đầy cảm xúc. Thơ Bác vốn mang vẻ đẹp cổ xưa, nhưng cũng khởi sắc đẹp tân tiến như vậy. Vì bức tranh thiên nhiên đẹp quá, nên nhà thơ phải thốt lên “Cảnh khuya như vẽ”. Thiên nhiên đã khắc tạc nên từng nét trẻ đẹp tinh tế, còn thi sĩ thì đem nét trẻ đẹp ấy vào trong thơ, thể hiện một tâm hồn thanh cao, ung dung. Thế nhưng, thi sĩ không hẳn đang đắm mình vào cảnh đẹp mà quên đi giấc ngủ. Sự lý giải bất thần mang lại cho những người dân đọc sự kính phục: “Không ngủ vì lo nỗi nước nhà”. Như vậy, ta hoàn toàn có thể thấy, hình tượng con người vừa hòa giải và hợp lý trong thiên nhiên, lại vừa nổi bật lên thật cao cả…
Cũng từ mạch cảm xúc viết về thiên nhiên của Bác trong kháng chiến chống Pháp, nhà thơ Hồ Chí Minh còn tồn tại bài thơ Rằm tháng giêng rất đặc sắc:
Rằm xuân lồng lộng trăng soiSông xuân, nước lẫn màu trời thêm xuânGiữa dòng bàn luận việc quân
Khuya về bát ngát trăng ngân đầy thuyền.
Bức tranh đêm xuân thật là nên thơ với những cụ ông cụ bà thể tả phong cảnh: trăng lấp lánh ánh vàng, sông dạt dào sóng nước và con thuyền trôi nhẹ nhàng trên dòng chảy êm đềm. Tất cả những rõ ràng tưởng chừng quen thuộc ấy lại trở nên mới mẻ bởi điệp từ “xuân”. Dòng sông chan chứa màu xuân, nước lấp lánh ánh xuân, và xuân nối đến bát ngát tận khung trời khoáng đạt. Chỉ một chữ thôi mà cả bài thơ hữu tình, đẹp ngày xuân rung động lòng người. Đêm rằm của tháng giêng vừa trong sáng, vừa đẹp sâu lắng qua ngòi bút của Bác Hồ. Và con người xuất lúc bấy giờ cũng rất hòa giải và hợp lý trong cảnh vật, giữa ngày xuân đẹp, nhà thơ cũng là nhà cách mạng cùng những người dân đồng chí “bàn luận việc quân”. Dù bận rộn việc nước, thi sĩ vẫn không quên thưởng thức thiên nhiên tuyệt đẹp. Trên đường về, trời khuya, có thêm một người bạn đồng hành cùng Bác, đó là “trăng ngân đầy thuyền”. Con thuyền chở đầy ánh trăng trôi nhẹ trên sông, như ru lòng người vào niềm say mê cảnh đẹp đêm rằm… Nhà thơ quả thật vừa là nhà quân sự, vừa là nghệ sĩ yêu thiên nhiên thiết tha.
Hai bài thơ trong nguyên tác đều thuộc thể thơ tứ tuyệt. Điều này tạo nên tính hàm súc, cổ xưa cho chúng. Về nội dung đề tài, ta thấy cả hai bài đều viết về trăng rất đẹp, rất hay, đã cho tất cả chúng ta biết tác giả là tình nhân thiên nhiên, yêu quê hương đất nước.
Đặt trong quan hệ so sánh, bài thơ Cảnh khuya có những điểm rất khác nhau với bài Rằm tháng giêng. Ở bài Cảnh khuya, ta thấy đó là bức tranh đẹp trong rừng khuya, lời thơ thể hiện sự lo âu, trăn trở của tác giả về việc nước. Còn tác phẩm Rằm tháng giêng thì khắc họa một cảnh trăng trên sông trong ngày xuân nhiều cảm xúc. Tâm thế của nhà thơ thể hiện được niềm tin tưởng, thanh thản vô cùng.
Đọc những tác phẩm thơ của Bác, nhất là hai bài trên đây, ta hoàn toàn có thể cảm nhận sự cô đọng hàm súc, giàu cảm xúc, sự tinh tế trong miêu tả. Đồng thời, thơ Bác cũng thể hiện vẻ đẹp tâm hồn của Người, đó là niềm yêu thiên nhiên, yêu quê hương đất nước sâu sắc. Thế hệ trẻ ngày hôm nay, khi đọc thơ Bác thì thêm yêu mến, khâm phục những thế hệ cha anh đi trước, yêu quê hương ta và những đêm trăng dịu hiền…
——————HẾT——————-
Tìm làm rõ ràng về hai bài thơ, cạnh bên bài Hình ảnh thiên nhiên trong hai bài thơ Cảnh khuya và Rằm tháng giêng, những em hoàn toàn có thể tham khảo thêm: Hình ảnh thiên nhiên trong hai bài thơ Cảnh khuya và Rằm tháng giêng của Hồ Chí Minh.
Đăng bởi: THPT Sóc Trăng
Chuyên mục: Giáo Dục
[embed]https://www.youtube.com/watch?v=1PaDdYB4jAs[/embed]